“Không ngờ cuối cùng đến cả chúng ta cũng phải đi đến nước này.”
Âm thanh lủng củng từ những khớp cơ chuyển động với tốc độ cao nhưng chính xác vang lên một cách lạnh lẽo giữa cánh đồng hoang vắng.
“Tù nhân số ba, Đá quý xúc cảm Koseki Bijou.”
Từ trên mỏm đá, một bóng người lao xuống với cây thương dài trên tay nhắm thẳng vào cô gái nhỏ đang cố gắng lẩn trốn ở phía dưới.
“Tch, không thể cho người ta khoảnh khắc nghỉ ngơi nữa hả!!”
Chỉ trong khoảnh khắc, Bijou đã có thể lách sang bên né đi cú đâm chết chóc kia và lập tức nhảy khỏi vị trí ban đầu, chuẩn bị cho một đòn phản công ngay tức thì.
“[Cruel Brilliance]!”
Ngay khi bóng người kia vừa đâm xuống mặt đất, một viên đá quý nhỏ bỗng từ đâu xuất hiện ngay bên cạnh thái dương của cô, ánh sáng ma mị của nó tưởng như vô hại nhưng chỉ trong một tích sau mọi thứ đã hoàn toàn thay đổi.
“...”
Cecilia đá vào cán thương, lợi dụng lực đá để đẩy bản thân né khỏi viên đá quý kia ngay trước khi ánh sáng của nó kịp thành hình và bắn xuyên qua đầu của cô.
Động tác vô cùng uyển chuyển và mượt mà như thể một vũ công, cô không hề bỏ phí đi bất cứ chuyển động nào ngay lập tức bám vào cây thương và kéo nó ra khỏi mặt đất đồng thời thực hiện bước thứ hai trong bộ Thương thuật [Clockwork Flower] đó chính cô sáng tạo ra.
Mỗi lần đâm thương đều là một chuyển động không thể bị lay chuyển, mũi thương của Cecilia có thể xuyên phá mọi vật chất trên đời nên gần như mọi đòn tấn công đều có thể trở thành tử thương đối với kẻ bị đâm trúng.
Trước cảnh chịu tấn công dồn dập ấy, Bijou chỉ có thể liên tục tránh né các đòn tấn công chết chóc đến từ cô nàng Automaton kia. Tuy rằng theo thời gian thì cô cũng đã có thể làm quen được với nhịp đâm tới hay hạ thương của Cecilia nhưng cách để khắc chế nó thì cô hoàn toàn chẳng thể nghĩ ra được gì.
Đòn tấn công của của Vĩnh hằng cổ nhân là không thể bị phản lại, không thể bị đỡ, việc chuyển hướng nó thì lại càng vô vọng hơn, chưa kể mỗi lần hạ thương thì uy lực của nó lại tăng lên gấp nhiều lần, tưởng như vừa có một viên thiên thạch rơi xuống vậy.
Sau một khoảng thời gian dài chỉ né đòn, Bijou gần như đã thuộc lòng các bước di chuyển và nhịp hạ thương của Cecilia. Vĩnh hằng cổ nhân luôn tấn công và hạ thương theo nhịp ba, sáu và ba, tức là cô sẽ chỉ cần né các đòn thứ ba, sáu và ba.
“Tch…!”
Nhưng việc ấy nói thì dễ hơn làm rất nhiều.
“[Gemshift]!”
Theo tiếng gọi của Bijou, không khí xung quanh bắt đầu đông cứng lại theo hình dạng của những chiếc cột cao chọc trời, ẩn nấp khắp nơi phía sau những chiếc cột đó là các viên tinh thể nho nhỏ sẵn sàng biến đổi thứ ánh sáng mặt trời ấm áp kia trở thành những tia năng lượng chết chóc xuyên thủng mọi vật chất.
“Có giỏi thì né cái này đi! [Cruel Brilliance]!”
Bị bao vây bởi thiên la địa võng như vậy, nhưng Cecilia dường như chẳng hề cảm thấy bị đe dọa, gương mặt vô cảm với ánh mắt vô hồn của một Automaton như đang thay cô gửi lời thương hại đến cô bé kia.
Giữa khung cảnh hỗn loạn, Vĩnh hằng cổ nhân bắt đầu cất bước với vũ điệu của riêng mình, lách qua từng tia sáng của [Cruel Brilliance] một cách hoàn hảo không vết xước, trong khi cùng lúc đó vẫn liên tục dồn ép Bijou với những đòn đâm thương chết chóc của mình.
“[Ancient Gift].”
Như thể cuộc chiến vẫn chưa đủ bất công, từ bên trong các cột tinh thể mà Bijou vừa triệu hồi, những golem hình người bắt đầu bước ra, tình thế tưởng chừng như có lợi cho Bijou nhưng kỳ quái thay, mục tiêu của đám Golem này lại là Đá quý xúc cảm chứ chẳng phải Cecilia.
Một trong những quyền năng của Automaton mà Vĩnh hằng cổ nhân được trao cho là có thể tạo lên và điều khiển golem từ tất cả vật chất kể cả khi cô không biết nó là cái gì với điều kiện duy nhất là vật chất đó hữu hình.
Trước tình thế đang ngày càng trở nên xấu đi cho bản thân, Bijou dường như đã bắt đầu lộ ra biểu hiện bối rối thấy rõ, ngay từ đầu thì Cecilia đã không phải một đối thủ mà cô muốn gặp phải rồi, giờ đây khi phải đối đầu trực diện như thế này thì cô lại càng chắc chắn hơn với nhận định của bản thân.
“Khốn thật!....”
Thêm một chiếc cột nữa mọc lên từ mặt đất, nhưng lần này nó trồi lên từ phía dưới chân của Bijou, đưa cô bé lên một khoảng cách mà Cecilia cùng những golem của cô ấy không thể với tới được, đồng thời Bijou cũng hủy bỏ toàn bộ những trụ tinh thể khác khiến cho chiến trường trở lại với vẻ hoang vắng của nó ban đầu.
Từ trên đỉnh cột, Bijou liên tục bắn xuống những tia [Cruel Brilliance] xuống phía dưới, lợi thế độ cao là rất rõ rệt tuy vậy nhưng có lẽ sự bối rối đã dẫn Bijou đến một sai lầm nghiêm trọng.
“Sáu….!”
Không biết xui rủi thế nào hay đã được tính toàn từ trước, Cecilia đã đang ở lần đâm thương thứ năm của [Clockwork Flower], và lần hạ thương này chính là đòn thứ sáu, cũng là đòn với sức phá hủy mạnh nhất trong chuỗi công kích.
Một lần đâm duy nhất vào chân của chiếc cột tinh thể kia và toàn bộ cấu trúc của nó đã bị phá hủy hoàn toàn từ bên trong, phần dính với mặt đất bị phá hủy hoàn toàn dẫn theo nó là sự xuất hiện của những vết nứt trên khắp thân cột khi nó bắt đầu đổ sụp xuống, Bijou đứng ở trên đỉnh cũng chẳng thể nào mà giữ thăng bằng trong trạng thái này được.
“...heh.”
Tưởng như là một góc chết hoàn toàn với Bijou khi Cecilia đã đứng đợi sẵn trước ở dưới chân cột với mũi thương hướng thẳng lên bầu trời trực chờ Bijou rơi xuống, nhưng có lẽ cả Vĩnh hằng cổ nhân cũng không thể tính đến được sự liều mạng của Bijou trong tình huống này.
“Bị nghiền nát đi đồ hình nhân cổ lỗ sĩ!!!”
Trên đà rơi xuống, Bijou đã sử dụng [Gemshift] tạo nên một cục tinh thể khổng lồ với kích thước như một viên thiên thạch đích thực và cưỡi trên nó nhảy thẳng xuống đầu của Cecilia.
“....”
Bất ngờ thay, Vĩnh hằng cổ nhân vẫn có thể kịp thời tránh sang bên và né hoàn toàn được sát thương của cục tinh thể khổng lồ kia, thậm chí còn chờ ở bên cạnh đếm sẵn hai bước để chờ đòn thứ ba của [Clockwork Flower] có thể đâm trúng Bijou khi cô cùng viên tinh thể tiếp đất.
“Cô đã làm tôi phải…nghiêm túc, rất đáng khen?”
Tưởng chừng như mũi thương đã đâm xuyên qua trái tim làm từ tinh thể của Bijou, nhưng khi làn khói tan dần đi, những gì Cecilia nhìn thấy đã lại một lần nữa chứng minh rằng cô đã đang quá coi thường đối thủ của mình.
Ở đầu của cây thương, Bijou đã bằng cách nào đó sống sót qua lần đâm thứ ba của [Clockwork Flower] và biến mất khỏi vị trí gốc.
“Tôi không cần lời khen sáo rỗng đó!!”
Ngay giây sau đó, Bijou đã xuất hiện ở phía sau của Cecilia với một thanh kiếm dài trên tay nhắm thẳng vào phần gáy không phòng bị của Vĩnh hằng cổ nhân.
“...”
Trong tíc tắc, Cecilia xoay người lại, đưa thân của cây thương ra để đỡ lấy đòn chém của Bijou rồi hất cô bé ra xa, tuy vậy cô lại không thể dự đoán được viên tinh thể nhỏ đã lấp ló phía sau lưng của cô sau khi lần tiếp cận vừa rồi của Bijou.
“Bắt được rồi nhé! [Cruel Brilliance]!”
Viên tinh thể nhỏ bắn ra luồng năng lượng ánh sáng cực mạnh bắn xuyên qua phần eo của Cecilia, để lại một lỗ thủng không thể nhỏ trên người của Vĩnh hằng cổ nhân. Tuy ngay sau đó cô đã kịp đập tan viên tinh thể nhưng để tránh được tổn hại nó gây ra thì đã là quá muộn.
Bijou không dừng lại ở đó, tiếp tục lao lên với kiếm dồn ép một Cecilia đang bị thương trong khi liên tục triệu hồi tinh thể bắn [Cruel Brilliance] liên tục khiến cho thế trận gần như đảo chiều hoàn toàn.
Từ vị trí là bên phòng thủ, giờ đây Bijou đã nắm bắt lấy được cơ hội trở thành người chủ động tấn công dồn ép Vĩnh hằng cổ nhân vào thế khó, sự tự tin cứ như vậy tăng dần đến mức làm cho Bijou hoàn toàn quên mất người mình đang phải đối mặt là ai.
“Ba…”
“...!”
Dù trong trạng thái bị thương, Cecilia vẫn đáp trả rất quyết liệt, do bản chất là một Automaton nên vết thương kia gần như chẳng hề tổn hại gì đến sức chiến đấu của cô và Bijou đã hoàn toàn quên mất điều này mà chỉ hưng phấn lao lên tấn công dồn dập, chẳng hề đề phòng và hoàn toàn quên việc đếm nhịp hạ thương.
Nhưng thế chủ động không hẳn là không đem lại cho Bijou bất kì điều gì, việc liên tục tấn công của cô đã dần cho thấy hiệu quả, chiến thuật dùng bản thân làm mồi nhử cho [Cruel Brilliance] của cô vẫn đang hoạt động hiệu quả thấy rõ với Cecilia và số vết thương cô gây lên trên người của Vĩnh hằng cổ nhân cứ như thế mà tăng dần.
Theo thời gian cuộc trao đổi tiếp tục, tổn thương mà Bijou gây ra cho Cecilia dần trở nên không thể bị bỏ qua, nhịp tấn công của cô gần như đã bị sụp đổ hoàn toàn chỉ bởi một lần lỡ bước do bị [Cruel Brilliance] bắn qua chân.
“Đầu hàng đi, cô không thể thắng tôi với thân thể tàn tạ đó đâu Cecilia!”
“Vậy luôn…sao?”
Giữa đợt tấn công dồn dập của Bijou, Cecilia đã có thể tìm ra được một kẽ hở nhỏ, đủ để cô phá giải hoàn toàn đợt tấn công kia bằng cách đâm mạnh thương xuống mặt đất, tạo nên một vụ nổ đẩy cả hai người ra xa nhau, tạo khoảng cách và thời gian để cô có thể sử dụng con át chủ bài của mình.
Bijou sau khi bị đẩy ra xa thì vẫn giữ vẻ tự tin của mình, thậm chí còn định lao lên để tiếp tục tấn công nhanh chóng kết thúc trận chiến, nhưng trong lúc ấy đã có một cái gì đó ở phía sau lưng giữ chân cô lại.
“C-cái gì đây!?”
Từ dưới mặt đất, những dây leo chẳng biết từ đâu bắt đầu mọc lên trói chặt lấy hai chân của Bijou, nếu chỉ là những dây leo thông thường thì cô chỉ cần giật mạnh là có thể thoát ra, nhưng những mầm cây này dường như chẳng hề là thứ gì bình thường như vậy.
“《Eteity⟫”
Con bài tủ đã được rút ra, chỉ trong một khoảnh khắc mà thế giới xung quanh đã thay đổi hoàn toàn, Cecilia ở phía xa đã biến đổi cây thương của mình trở thành một chiếc Violin và bắt đầu kéo lên một giai điệu cổ xưa.
Mặt đất biến đổi, cây cỏ mọc lên biến vùng đất trống trở thành một vườn hoa trải dài đến hết chân trời, dưới chân của Cecilia cũng mọc lên một gốc cây nhỏ, nó dần phát triển lên trở thành một chiếc ghế tựa như ngai vàng đón Vĩnh hằng cổ nhân ngồi lên để chơi đàn.
Gốc cây nhỏ ấy lớn dần lên, tán lá của nó trải rộng khắp một vùng che đi ánh nắng, trở thành một cây cổ thụ khổng lồ mọc cao đến những tầng mây, biến Cecilia ngồi trên nó trở thành trung tâm của cả vườn hoa rộng lớn này.
Tiếng đàn vang vọng khắp lãnh địa rộng lớn khiến cho người ở trong dù có ở đâu cũng có thể nghe được tiếng nhạc du dương nhưng cũng đầy thách thức.
“Bài tủ ư? Vậy là cuối cùng thì kẻ thách thức cũng chịu vùng vẫy hết mình rồi nhỉ.”
Vừa dứt câu, hai tia sáng từ [Cruel Brilliance] giáng xuống từ thiên không, bắn nát mọi tảng dây leo trói giữ Bijou. Cô bắt lấy không khí, tạo thành một thanh kiếm tinh thể để chuẩn bị cho pha hành quyết một chiều.
Nhưng lần này, với Cecilia đã đạt đến thể tối thượng của mình, cuộc chiến không còn dễ dàng đến vậy cho Bijou. Ngay khoảnh khắc nắm giữ vũ khí, Bijou bị bao trùm bởi đạn lạc và dây leo tuôn lên như trong mắt bão.
Chém chúng đi chẳng khác gì đang cố cắt gió. Với mỗi viên đạn hạt bị gạt khỏi cuồng phong, lãnh địa của Cecilia đáp lại gấp chục lần số đạn từ mọi hướng. Dây leo vươn đến như lưỡi thú, bị cắt bị chém cũng không ngừng hồi phục và xông tới, quyết tâm quấn chặt lấy cơ thể Bijou.
Với từng giây trôi qua, giữ nguyên vị trí trở nên khó hơn, và Bijou nhanh chóng nhận ra rằng việc này là bất khả thi. Nếu như cô không thể hiện tất cả mọi thứ ngay bây giờ, cô sẽ chẳng thể chống đỡ trước lĩnh vực thần thánh của Cecilia.
“Ta đến đây!《Shining Within The Maelstrom⟫.”
Mặt đất trở thành Mặt Trời, khi ánh sáng bùng lên xóa đi sắc màu của từng hạt cát hạt bụi. Cỏ cây chen chúc loạc xoạc, hạt cứng tung bay rào rạt, bầu không khí ồn ào của thực vật nổi loạn dần bị nhấn chìm dưới âm vang từ thiên đường.
Sau lớp năng lượng hộ vệ mịt mù, Cecilia cũng phải giang tay chắn lấy thứ ánh sáng sắc bén đó chém vào mắt mình. Không thể nói dối rằng sự chuyển biến đột ngột này hoàn toàn không lay chuyển được Cecilia, khi toàn bộ tiềm năng của Bijou đã hiện thực hóa ngay trước mắt cô.
“Ascension, đã được biết…từ trước?”
Tiếng đàn của Ceci tăng nhịp dần, thân mộc tứ phía phá đất trỗi dậy, cuốn lại vào nhau tạo nên những thanh thần thương nhằm thẳng vào cô gái vô phương phòng thủ. Như thật sự bị đẩy lùi bởi các mũi thương, ánh sáng quanh Bijou nhẹ dần, rút lại về người chủ đã hoàn thành sự chuyển hóa.
“[Gemshift].”
Kiếm hắc thạch vung tạo một vòng cung nguyệt quang, rồi mở rộng thành một cơn sóng kiếm to lớn đối địch trước hàng trăm ngọn thương cây của Cecilia. Như sóng thần, như vụ nổ hạt nhân, xung kích lan tỏa động đến được bản chất tồn tại của từng mảnh thực vật đang sống, hóa chúng thành tinh thể yếu mềm, vỡ vụn thành bụi ngay lập tức. Toàn khu đại địa xung quanh Bijou lúc bấy giờ đã bị dọn sạch thực vật lùm xùm, [Gemshift] đã tước đi khung cảnh rừng rú và khoác lên chiến trường một cảnh quang mới - cơn mưa kim tuyến nhè nhẹ hạ mình xuống mặt đất, tô lại từng mảng màu lục ô uế của kẻ giả thần kia.
Bijou hiện ra giữa nơi lung linh màu sắc, tứ chi bọc giáp thạch tím, tà vải đen bóng vùng vẫy sau lưng. Ánh mắt thẫn thờ như bị cướp đi toàn bộ linh hồn trong đó, Bijou ngước nhìn Cecilia như muốn đâm chết kẻ địch chỉ bằng ánh mắt, tay nhấc kiếm nhằm thẳng vào đầu kẻ thủ hộ của khu vườn.
Bijou chỉ có một cử động phờ phạc như vậy, không vội vàng, không hăng máu nhảy vào Cecilia ngay lập tức. Như thể muốn Cecilia biết rằng cô chẳng hề cần phải hấp tấp làm gì khi lưỡi kiếm này có thể phản chiếu màu xác vụn của cô bất cứ lúc nào.
“[Cruel Brilliance].”
Cecilia sẽ bảo rằng bản thân tự dối khi cô nghĩ cô không bị giật mình. Chỉ với một cái gõ bàn chân nhẹ tênh như chà thảm, cơ thể Bijou bắn về phía trước như đạn pháo, nhằm thẳng về kẻ thống trị lãnh địa. Một cái vung tay giữa không trung, hàng chục đốm sáng xếp thành đường thẳng bên tay phải Bijou và đồng loạt khai hỏa.
Các tia sáng hủy diệt cùng phương chồng hiệu ứng lên nhau, xé tan chính cơn mưa tinh thể sắc nhỏ mà đâm vào chính giữa tấm khiên che lấy Cecilia. Sự phòng thủ tuyệt đối đối đầu với đòn tấn công tuyệt hảo, làm rung chuyển tận gốc rễ mọi cuốn cây đang ve vẩy dưới chiến trường.
“...?!”
Tuy nhiên, trước sự bất ngờ của kẻ thách thức đang bay đến, tấm khiên là cái trụ lại sau cùng. Không một vết trầy, dù phải chống đỡ một [Cruel Brilliance] đã đạt tiềm năng mạnh mẽ nhất, gấp trăm lần độ hủy diệt của các tia sáng trước đây.
“Đáng tiếc thật đấy.”
Biểu hiện bất ngờ chỉ là thể hiện sự tán thưởng mang tính hình thức, để đối phương không bị mất tinh thần và tiếp tục lao vào như con thiêu thân. Trong tâm Cecilia đã biết thừa, rằng mọi loại ruồi nhặng lỡ rơi vào miệng lãnh địa chết chóc này sẽ bị tiêu hủy đến chẳng còn gì.
“Nhìn xung quanh…đi?”
Các hạt tinh thể còn lấp lánh bỗng chốc chuyển màu thành thứ xanh lục nhơ bầy đó. Một cái nháy mắt, hạt mưa đã thành hình hoàn toàn các phiến lá, với những cạnh bén không khác gì các thanh kiếm chết người. Chúng điều hướng bản thân, xông đến tấn công mọi nơi trên cơ thể bọc giáp của Bijou mà không để lấy một phần ngàn giây cho cô kịp nhìn thấy nụ cười nhoẻn khốn kiếp trên miệng Cecilia.
“...!!”
Nhận ra bản thân đã mắc phải một sai lầm chết người, Bijou vội vã xoay người trên không, liên tục tinh thể hóa không khí xung quanh tạo thành các bề mặt để cô có thể bật nhảy qua lại tránh né nhưng do số lượng phiến lá áp đảo, chúng vẫn thành công găm vào lưng của cô hàng chục vết cắt lớn nhỏ.
“Khu vườn…là cô…?”
Giai điệu của Cecilia lại một lần nữa thay đổi, lần này thì nó chậm rãi du dương, như đang muốn an ủi cho những kẻ xấu số vô tình lạc vào vùng đất thánh này.
“C-cái gì…!?”
Tưởng rằng cái giá phải trả chỉ là một vài vết xước, Bijou nhoẻn miệng cười khinh bỉ, nhưng đó chỉ là khi cô chưa nhìn thấy những gì đang xảy ra với phần miệng vết thương gây ra bởi những phiến lá kia.
Từ dòng máu nóng đang chảy dài trên tấm lưng trần, cây hoa cây cỏ bắt đầu mọc ra như thể chúng đang trực tiếp chui từ trong cơ thể của Bijou ra, lan dần ra bám chặt lấy cả cơ thể nhỏ bé kia như muốn nuốt trọn cô vào bên trong chúng.
Đến khi này Bijou mới nhận ra mình đã bị dồn ép vào thế khó như thế nào, sự tự tin trên gương mặt kia dần biến mất, cô bây giờ mới trở thành kẻ khinh địch khi đã dám liên tục thách thức khu vườn dù chưa hề biết gì về khả năng của nó.
Khi bất kì sinh vật sống nào tiếp xúc trực tiếp da thịt với cây hoa của nơi này, thì chính bản thân chúng cũng sẽ được coi là đã trở thành một phần của khu vườn, đây chính là quy luật bất công nhất khiến cho lãnh địa của Cecilia trở thành một tử địa với những kẻ tự tin thái quá như Bijou.
“Tch….grrhh!!”
Hiểu rõ bản thân đã mắc phải sai lầm nghiêm trọng, Bijou biết rằng để sửa chữa nó thì cũng sẽ phải trả một cái giá tương tự, vậy nên cô cũng đã sẵn sàng khi thời khắc đó tới.
Những cành cây phiến lá đang nuốt trọn lấy Bijou bỗng khựng lại, từ gốc rễ chúng bắt đầu hóa trở thành những tinh thể pha lê lấp lánh rồi tan vỡ thành những mảnh vụn khi chính Bijou dùng tay giật chúng ra.
Phần lưng vẫn đang rỉ máu kia giờ đã bị biến đổi hoàn toàn trở thành một tấm tinh thể lớn, ngăn cho cây tiếp tục mọc ra từ đó, và để thực hiện điều này thì Bijou đã nghiến răng mà chịu đựng cơn đau khi lần đầu tiên cô phải tự biến da thịt của mình trở thành tinh thể như thế này chỉ để ngăn chúng tiếp tục chảy máu.
“Tôi vẫn chưa chịu thua đâu…!”
Trận chiến này, cơn đau này, thế giới này, dù có thế nào cô cũng phải vượt qua hết, bởi chỉ có chiến thắng và sống sót trở về thì cô mới có hi vọng được gặp lại bốn người kia.
Koseki Bijou đã quyết tâm sẽ không bỏ chạy.
“....”
Đáp lại sự quyết tâm của linh hồn nhỏ bé kia, tiếng đàn của Cecilia cũng biến đổi theo, trở nên ổn định hơn một cách không quá nhanh mà cũng không quá chậm, nhịp tấn công của cây hoa cũng như thế mà thay đổi theo, chúng không còn điên cuồng lao đến nữa mà cẩn thận hơn, giống như con thú săn đang quan sát từng chuyển động của con mồi để tìm ra một khoảnh khắc ra đòn chí tử.
Việc này vừa là bất lợi, nhưng cũng là một thời điểm hoàn hảo để Bijou có thể nghĩ ra cách đối phó với tấm chắn ‘bất khả xuyên phá’ đang bao quanh Cecilia trên ngai vàng kia.
Cô vừa tránh né đòn tấn công đến từ khu vườn, vừa liên tục suy nghĩ về lần công kích thất bại trước đó sau khi tiến lên dạng Ascension.
“Vô lý mà…!”
Bijou nghiến răng, cô cáu giận bản thân vì đã quá bất cẩn khi lúc đó không hề quan sát kỹ hơn tấm chắn đó mà lại đắc ý tưởng rằng bản thân đã có thể hạ gục Cecilia một cách dễ dàng.
Tâm trí cô liên tục chạy qua những suy nghĩ về cách để có thể tiếp cận và phá hủy hay chỉ cần đâm xuyên qua tấm chắn kia là đã đủ lắm rồi, nhưng khi mà ngần ấy năng lượng từ [Cruel Brilliance] còn không thể xuyên qua được thì có thể làm gì cơ chứ.
“Khoan đã…”
Chợt, trong một khoảnh khắc, Bijou nhận ra bản thân vẫn còn một con bài tủ cuối cùng mà cô luôn giấu để chỉ khi bị dồn ép đến bước chân tường mới dùng đến, một chiêu thức mà cô đã hoàn toàn quên mất do quá lâu không sử dụng.
Cũng vì nó chỉ có thể sử dụng được một lần duy nhất, sau đó thì cô cũng sẽ mất đi toàn bộ sức mạnh của Ascension và trở lại hình dáng ban đầu của mình nên cô luôn phải suy tính thiệt hơn mỗi lần dùng đến nó.
“Đến tận nước này rồi, có suy nghĩ thế nào đi nữa thì cũng vô dụng!!”
Hướng giải quyết đã có, giờ thì cái duy nhất còn lại cản đường Bijou chỉ còn là cách để có thể thực hiện thôi, và để bắt đầu thì cô cần phải giải quyết hết toàn bộ đám dây leo cây cối cản đường này trước.
Do ánh sáng bình thường phản chiếu qua các viên tinh thể chỉ với tiềm năng của Ascension là không đủ, vậy nên giờ đây Bijou phải tìm cách để có thể cung cấp một nguồn ánh sáng nhân tạo mới, thật mạnh, thật sáng và thật lớn để có thể đưa đến tiềm năng tối thượng của [Cruel Brilliance].
“Chuẩn bị nhé…!”
Bijou đưa tay ra khoảng không phía trước, tạo ra một thanh đại kiếm khổng lồ lớn gấp nhiều lần cơ thể cô, nắm chặt lấy nó rồi nhảy bật lên không trung.
“Đến đây!!”
Cùng lúc đó, cô cũng tinh thể hóa không khí trở thành một chiếc cột lớn được vây xung quanh khắp các hướng bởi những viên tinh thể nhỏ lơ lửng là nguồn khuếch đại những tia sáng mà cô sắp tạo ra khi gõ mạnh thanh đại kiếm xuống cột tinh thể kia.
Lý thuyết hoạt động của [Cruel Brilliance] vốn đều là dòng ánh sáng thông thường sau khi di chuyển qua các viên tinh thể của Bijou được biến đổi tính chất khi và trở thành các tia năng lượng mạnh mẽ ở vận tốc ánh sáng, phân rã mọi thứ trong quỹ đạo thẳng của chúng.
Đó chỉ là với ánh sáng thông thường, vậy giờ đây với nguồn sáng kinh khủng được sinh ra ngay khoảnh khắc va chạm của hai tạo vật tinh thể của Bijou thì sẽ như thế nào, câu trả lời hẳn là đã quá hiển nhiên…
“[CRUEL…BRILLIANCE]!!”
Ánh sáng khủng khiếp của vụ va chạm khi đi qua những viên tinh thể nhỏ đang lơ lửng xung quanh chiếc cột được khuếch đại lên một mức khủng khiếp, trở thành những quả cầu năng lượng khổng lồ bắn ra khắp mọi hướng quét sạch toàn bộ cây cối xung quanh, chỉ còn duy nhất cây đại thụ mà Cecilia đang ngồi trên là còn nguyên vẹn.
Khi sân đấu đã sạch bóng vật cản, giờ đây đã chẳng còn gì ngăn được Bijou tiếp cận trực tiếp trước mặt Vĩnh hằng cổ nhân nữa cả, những cây đã bị hủy diệt bởi [Cruel Brilliance] dù có được tái tạo thì chắc chắn cũng sẽ không thể theo kịp tốc độ của Bijou bây giờ.
Cô lấy đà, mặt đất như rung chuyển trước sức mạnh của Bijou hiện tại, khi cảm xúc của cô chạm đến đỉnh của mức chịu đựng và tràn ra dưới dạng hào quang, việc cô chưa nổ tung ngay tại chỗ có lẽ thật sự là một kỳ tích.
“CECILIAAAAAAAAA!!!”
Đại địa vỡ nát trước cú bật của Bijou, cơ thể nhỏ bé lao đi như một viên thiên thạch đến ngay trước mặt của Vĩnh hằng, chỉ dừng lại ngay khoảnh khắc tiếp xúc với tấm chắn bao quanh Cecilia.
“Mọi cảm xúc của toàn nhân loại ta sẽ dồn vào nắm đấm này…!!!”
Trong khoảnh khắc cả hai chạm mắt, tất cả vẫn chỉ như khi bắt đầu, cảm giác như chưa hề có gì thay đổi vào lúc đó, kể từ khi trận chiến này bắt đầu cho đến tận bây giờ, chưa hề có gì thay đổi trong ánh mắt vô hồn đó của Vĩnh hằng cổ nhân cả.
Nắm đấm của Bijou được bao bọc trong một lớp năng lượng trắng tinh khiết, với hàng trăm viên tinh thể nhỏ xoay quanh nó như một chiếc nhẫn thiên thể bọc lấy một hành tinh.
Tuyệt kỹ tối thượng của Ascended Bijou, với khả năng tấn công trực tiếp vào hiện thực trước mắt, khiến cảnh quang "vỡ nứt" ra và hủy diệt mọi thứ, khiến chúng bị chia cắt bởi các vết nứt ảo. Đừng nói là vật thể bình thường tồn tại trong thế giới vật chất, với nắm đấm này Bijou có thể đấm nát ngay cả các hiện tượng phi hình thể và khiến chúng biến mất khỏi thế giới này hoàn toàn.
“[ALL OTHER BRILLIANCE…BROKEN ASUNDER]!!!”
Nắm đấm được vung ra, chạm đến lớp chắn tưởng như là ‘bất khả xuyên phá’ kia của Cecilia, hoàn toàn phá hủy nó như một hố đen nuốt trọn vạn vật vào trung tâm của mình, xé rách mọi hiện thực khả thi.
“Được rồi, giờ thì chỉ còn…!”
Ngay khoảnh khắc tấm chắn kia tan vỡ và biến mất, cũng đồng thời là khoảnh khắc mà [Broken Asunder] kết thúc, cũng đồng nghĩa với trạng thái Ascension của Bijou cũng đã hết hiệu lực tại đây, trả cô trở về với trạng thái gốc.
Và Cecilia thì cũng chỉ chờ đợi cho giây phút ấy đến….
“...C-...Ceci…lia…?”
Khi Bijou còn chưa kịp tận hưởng cảm giác vui mừng của chiến thắng trước mắt, do một khi tấm chắn tan nát cũng đồng nghĩa với việc cô chỉ cần phải hạ gục một Cecilia tàn phế, đó cũng là lí do mà ngay từ đầu cô quyết tâm sử dụng đến [Broken Asunder] bởi cô chắc chắn bản thân sẽ không cần đến Ascension để chiến thắng trước Cecilia trong tình trạng thế kia…
Nhưng cô đã sai, một lần nữa.
“Tù nhân số ba, Đá quý xúc cảm Koseki Bijou…”
Thực tại đã phản bội Bijou, đứng trước cô hiện tại hoàn toàn không phải là một Cecilia tàn phế không thể phản kháng mà ngược lại, đó là Vĩnh hằng cổ nhân trong tình trạng lành lặn trên người không một vết xước.
“...quá trình vô hiệu hóa, hoàn tất.”
Tất cả những gì trước mắt Bijou bây giờ chỉ còn là một màu đen dần nuốt chửng lấy tầm nhìn của cô và một Cecilia trên tay nắm chặt cây thương đang ghim mũi nhọn của nó xuyên qua viên đá quý trên ngực của cô.
“....”
Đúng theo như quy luật của《Eteity⟫, mọi sinh vật sống tiếp xúc trực tiếp với Cecilia hoặc cây hoa trong khu vườn đều sẽ trở thành một phần của nó, Bijou của hiện tại cũng hoàn toàn không phải ngoại lệ đặc biệt nào cả.
Từ vị trí đâm của cây thương, hoa cỏ bắt đầu mọc ra nuốt trọn lấy cơ thể nhỏ bé của Bijou, biến cô trở thành một đóa hoa tuyệt đẹp nằm trọn trong vòng tay của Vĩnh hằng cổ nhân.
“Nhiệm vụ…kết thúc.”
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo