Chapter trước
One shot
setting
Chapter sau

Valentina không nhớ nổi mình đã vật lộn với mấy bao bột mì dùng thay cho bao cát này được bao lâu. Thế nhưng, đến khi tay cô đã bắt đầu hơi đau, cô vẫn không muốn dừng lại. Đây là cách duy nhất để cô giải tỏa tất cả những giận dữ, nhục nhã và căm ghét tích tụ trong suốt mấy tháng vừa qua.

 

Valentina đã cố ý chọn một căn phòng kín đáo trên tàu để không bị làm phiền. Thế nhưng, có vẻ như điều đó vẫn không ngăn cản được sự phiền nhiễu của Captain America. Không biết từ lúc nào, hắn ta đã đứng dựa lưng vào vách tường, chăm chú nhìn cô với vẻ mặt trầm ngâm. Không hiểu sao, cô lại nghĩ đến ánh mắt hắn nhìn cô khi hỏi đã có chuyện gì xảy ra với cô. Ý nghĩ ấy khiến cô bực mình mà xẵng giọng.

 

“Lại gì nữa đây?”

 

Như đã quen với thái độ của cô, ánh mắt hắn nhìn cô vẫn chút không dao động. Hắn trả lời bằng giọng điệu bình tĩnh.

 

“Từ lúc lên tàu đã mười lăm tiếng rồi, cô vẫn chưa ngủ chút nào. Còn vài ngày nữa mới về đến Trái Đất, tôi nghĩ cô nên nghỉ ngơi một chút.”

 

Có lẽ, nếu cô và hắn không phải kẻ thù, và nếu cô không ghét loại người luôn tỏ ra tốt đẹp đến khó ưa như thế, Valentina sẽ thấy cảm động trước sự quan tâm ấy. Nhưng vì đây là thực tại, nên cô chỉ cấm cẳn đáp lại.

 

“Không phải chuyện của anh.”

 

“Có lẽ thế.” Giọng điệu hắn vẫn điềm đạm, hoàn toàn không tỏ vẻ phật ý trước thái độ khiếm nhã của cô. “Nhưng khi về Trái Đất, chúng ta sẽ phải đối đầu với cả một đội quân Skrull. Nếu cô bào mòn sức lực của mình trước lúc đó thì cũng khó cho tôi lắm.”

 

Lúc nào cũng vậy, Captain luôn có khả năng nói ra những lời thuyết phục nhất, đến mức kẻ thù như cô cũng buộc phải nghe theo. Có lẽ, đó là lý do hắn có thể trở thành biểu tượng của cái mà bọn chúng gọi là giấc mơ Mỹ.

 

Vừa bực dọc thở hắt ra, Valentina vừa lặng lẽ tháo bao bột mì xuống, bằng chứng rõ ràng nhất cho thấy cô đã bị tên anh hùng nhiễu sự kia thuyết phục. Thế mà, vẫn chưa chịu dừng lại ở đó, hắn lại hỏi tiếp.

 

“Cô có ổn không vậy?”

 

Lần này thì cơn bực bội trong cô đã thật sự chuyển thành tức giận. Trước khi kịp suy nghĩ, cô đã lao đến đẩy mạnh hắn vào tường. Khuỷu tay cô chặn ngay cổ họng hắn, không đủ mạnh để khiến hắn nghẹt thở, nhưng đủ để nhấn mạnh ý tứ đe dọa trong lời nói của cô.

 

“Đừng có đối xử với tôi như bạn anh.” Cô quắc mắt nhìn hắn. “Tôi đã nói rất rõ rồi, ngay khi xử lý xong lũ Skrull, chúng ta sẽ lại là kẻ thù.”

 

Vẫn như mọi khi, Captain chẳng hề tỏ ra nao núng trước lời đe dọa của cô. Hắn kéo cánh tay đang chèn trên cổ mình ra một cách dễ dàng, vừa siết chặt cổ tay cô vừa điềm tĩnh trả lời.

 

“Tôi đối xử với ai cũng như thế cả.” 

 

Từ đầu đến cuối, Captain vẫn giữ nguyên vẻ đĩnh đạc tự chủ, như thể lời nói và hành động của cô chẳng thể tác động đến hắn. Thế nhưng, khi bình tĩnh lại và quan sát kỹ càng hơn, Valentina mới nhận ra đồng tử trong đôi mắt xanh kia đang dãn ra, mạch đập của hắn dưới tay cô trở nên nhanh hơn, và cô có thể nghe được hơi thở của hắn ngày càng dồn dập. Ánh mắt hắn nhìn cô lúc này không phải là sợ hãi, cảnh giác hay chán ghét, không phải ánh mắt mà người ta nên dành cho kẻ thù của mình. Đó là ánh mắt của kẻ đang thèm khát thứ mà hắn không nên chạm vào.

 

Trong phút chốc, Valentina chợt hiểu ra. Phát hiện ấy khiến cô bất giác bật cười, không buồn giấu vẻ mỉa mai trong giọng nói.

 

“Thì ra là vậy sao, Captain? Anh vẫn luôn nhìn tôi với ánh mắt đó à?”

 

Captain vẫn không chịu trả lời cô, nhưng sự im lặng của hắn còn hơn cả một lời xác nhận. Ý nghĩ ấy khiến cô mạnh dạn đưa ngón tay miết lên bờ môi dày của đối phương, còn tay kia thì luồn vào mái tóc vàng của hắn. Có vẻ như hắn vừa mới tắm xong, vì những lọn tóc dưới tay cô vẫn còn có chút hơi ẩm, còn mùi xà bông hòa lẫn với mùi cơ thể của hắn thì đang lan vào cánh mũi cô. Cô có thể cảm nhận được cơ thể to lớn của hắn áp sát vào mình, còn thân nhiệt nóng hổi của hắn thì đang bao trùm lấy cô. Ở khoảng cách gần thế này, cô mới nhận ra đôi mắt xanh biếc của hắn trong suốt và sâu thẳm tựa như mặt nước hồ. Trong một thoáng, cô tự hỏi đã có bao nhiêu kẻ mê muội muốn được đắm chìm trong đôi mắt ấy.

 

Valentina biết không ít những kẻ lãng mạn tin rằng người ta chỉ có thể nảy sinh ham muốn mãnh liệt với người mình yêu. Cô vẫn luôn nghĩ đó chỉ là thứ niềm tin ngu ngốc được xây đắp bởi những thước phim ảnh phi thực tế. Và lúc này đây, cô lại càng tin vào nhận định của mình. Cô luôn ý thức rõ rằng Captain America là kẻ thù của mình, và mối quan hệ đồng minh của hai người lúc này cũng mong manh tựa băng mỏng. Thế nhưng, điều đó vẫn không ngăn được cô tưởng tượng cảm giác khi nếm mùi vị của đôi môi dày này trên môi mình, khi cảm nhận các thớ cơ bắp hoàn hảo kia dưới những ngón tay mình, và ham muốn cháy lên trong đôi mắt xanh kia khi cô khiến hắn phải buông bỏ cái vẻ ngoài đạo mạo này. 

 

Bàn tay của Captain đặt trên eo cô một cách ngập ngừng, đôi mắt hắn ánh lên vẻ ham muốn nhưng cũng đầy mâu thuẫn, như thể hắn vừa muốn đẩy cô ra lại vừa muốn thỏa mãn thứ dục vọng vừa chớm nở này. Lũ anh hùng lúc nào cũng thế, tự bày ra một mớ quy tắc gò ép bản thân chỉ để cảm thấy mình cao quý. Nhưng Valentina thì khác. Từ lúc trở thành Viper, cô chưa bao giờ ngần ngại giành lấy những gì mình muốn. Và giờ đây, thứ cô muốn đang ở ngay trước mắt, chỉ cách đôi môi cô có vài phân, và đang nhìn cô với ánh mắt tựa như thiêu đốt.

 

Vậy nên, cô cứ thế mà thu hẹp chút khoảng cách cuối cùng ấy, rồi chiếm lấy đôi môi hắn với sự dữ dội và quyết liệt hệt như lúc chiến đấu.

 

Đúng như Valentina nghĩ, đôi môi Captain có chút thô ráp, và còn có vài vết xước chưa lành từ những ngày bị lũ Skrull tra tấn. Không hiểu sao, cảm giác ấy lại khiến cô thấy phấn khích lạ thường. Trong cơn cao hứng, cô liền cắn lên phiến môi hắn mạnh đến mức bật máu, thích thú lắng nghe tiếng rên khe khẽ phát ra từ cổ họng hắn, rồi dùng lưỡi cảm nhận vị kim loại tanh nồng trên bờ môi dày. Cô đã nghĩ nhìn máu của Captain America nhuộm lưỡi dao của mình là cảm giác phấn khích nhất trên đời, nhưng hóa ra, nếm vị máu của hắn trên đôi môi mình cũng thú vị đến thế.

 

Trong lúc Valentina vẫn đang say sưa với cảm giác mới mẻ ấy, vòng tay của Captain bỗng siết chặt eo cô, kéo sát thân thể cô vào người hắn. Trong một thoáng, Valentina không khỏi rùng mình trước cái cách cánh tay hắn ôm trọn eo cô một cách dễ dàng. Lưỡi của hắn luồn vào khoang miệng cô mà sục sạo một cách đầy bản năng và hoang dại, trái ngược với sự chính xác và thận trọng của kẻ được mệnh danh là chiến lược gia giỏi nhất thế giới. Có vẻ như cuối cùng hắn cũng quyết định vứt bỏ mớ suy nghĩ thừa thãi kia để tận hưởng khoảnh khắc này. Nghĩ đến đó, Valentina lại càng thấy hưng phấn tột độ, và cô cứ thế mà đáp lại nụ hôn của đối phương một cách cuồng nhiệt. Bàn tay cô siết chặt mái tóc vàng của hắn, cố gắng kéo nụ hôn vào sâu hơn, làm mọi cách để lôi hắn vào nhịp điệu của mình. Môi lưỡi của hai người quấn lấy nhau, làm mọi cách để giành quyền kiểm soát đối phương, quyết liệt và dữ dội đến mức khiến cô thấy váng vất.

 

Cảm giác say sưa khi tắm trong máu của kẻ thù và khi đắm chìm trong dục vọng với hắn, suy cho cùng cũng không quá khác nhau.

 

Sâu trong thâm tâm, Valentina đã biết sớm muộn gì khoảnh khắc này cũng sẽ đến. Từ cái lúc cổ tay cô khi bị hắn siết chặt, từ cái lúc đôi mắt xanh tựa mặt nước hồ ấy nhìn thẳng vào mắt cô trong khi đang bị cô kề dao vào cổ, từ cái lúc hắn liếc nhìn vết sẹo trên mặt cô với ánh mắt trầm ngâm khó đoán, hay từ lúc cô nắm lấy tay hắn kéo lên con tàu này. Đã luôn có cái gì đó sục sôi và kích thích trong cái cách cô và hắn nhìn nhau, trong bầu không khí đặc quánh lại khi họ ở cạnh nhau. Để rồi, thứ cảm xúc âm ỉ tựa sóng ngầm ấy, cuối cùng cũng tuôn trào thành giây phút nóng bỏng này.

 

Đến khi đã bắt đầu chóng mặt vì thiếu dưỡng khí, Valentina mới lưu luyến chấm dứt nụ hôn. Lúc này, dáng vẻ điềm tĩnh thường thấy đã hoàn toàn biến mất trên khuôn mặt Captain. Mái tóc vàng của hắn giờ đây đã rối bù, đôi mắt xanh ánh lên vẻ bối rối nhưng cũng đầy khao khát, còn đôi môi dày thì sưng lên và rướm máu vì nụ hôn hoang dại vừa rồi. Trong phút cao hứng, cô bèn đưa tay quệt lấy vệt máu trên môi hắn, sau đó cố ý mút ngón tay dính máu ấy với ánh mắt gợi tình lộ liễu. Nhìn cái cách đồng tử hắn dãn ra trước màn trình diễn nho nhỏ của cô, Valentina không giấu được một nụ cười hài lòng.

 

Một lúc sau, Valentina mới kéo chiếc áo vướng víu của bộ suit màu xanh ra khỏi người hắn và ném sang một bên. Thân hình Captain như bước ra từ một tấm bìa tạp chí người mẫu nào đó. Từng thớ cơ bắp đều hoàn hảo như thể được tạc nên bởi một người thợ điêu khắc tỉ mỉ, đến cả làn da cũng không có lấy một tì vết bất chấp những tháng ngày bị tra tấn. Sự hoàn hảo đến phi thực ấy khiến hắn giống một vị thần hơn là con người. Chẳng hiểu sao, ý nghĩ ấy lại khiến cô thấy bực mình, vậy nên cô liền kề môi vào cổ hắn mà cắn mạnh một cái. Một lần nữa, mùi vị của máu và da thịt hắn trên từng gai lưỡi cùng với tiếng rên của hắn bên tai lại khiến Valentina thấy rạo rực. Cô cứ thế mà cắn, mút rồi lại liếm trên bất cứ chỗ nào có thể, từ cổ, vai, xương quai xanh cho đến ngực hắn. Dù biết hắn sẽ lành lại rất nhanh, nhưng lúc này đây, cô vẫn muốn đánh dấu cái cơ thể hoàn hảo này, để thật sự cảm nhận rằng hắn cũng chỉ là một con người có máu có thịt, và cũng có thể bị tổn thương như bất kỳ ai.

 

Trong cơn say sưa, Valentina bỗng muốn dùng con dao găm đang giắt bên đùi để khắc lên da thịt hắn, liếm những giọt máu tươi rỉ ra từ vết thương còn mới, và để lại dấu ấn không thể xoá nhoà trên cơ thể hắn. Cái ý nghĩ có thể để lại dấu ấn của bản thân trên kẻ thù truyền kiếp của HYDRA khiến cô rùng mình vì phấn khích. Có điều, cô vẫn đủ tỉnh táo để hiểu rằng đây chưa phải dịp thích hợp. Chắc chắn Captain sẽ không để yên cho cô làm thế, và cô không muốn bỏ lỡ cơ hội vui vẻ với hắn chỉ vì một phút cao hứng. Vì vậy, cô đành tạm hài lòng ngắm nhìn những vết cắn và dấu hôn rải rác khắp cơ thể hắn, tựa như bức tranh canvas do chính cô điểm nên.

 

Có vẻ như không chỉ mỗi cô bị kích thích, vì đũng quần của Captain cũng đã cộm lên và cạ vào đùi cô từ lúc nào. Khi vừa nhận ra điều đó, cô liền đưa tay vuốt ve dương vật căng cứng qua lớp quần da, đôi môi kề vào tai hắn mà thì thầm.

 

“Chỉ mới dạo đầu chút thôi mà anh đã cương cứng thế này rồi sao? Có vẻ như lâu rồi anh chưa được giải toả nhỉ.” 

 

Hắn chỉ đáp lại cô bằng một tràng thở dốc, mồ hôi rịn hai bên thái dương, còn hàm răng thì nghiến chặt như thể đang cố kiềm chế để không rên lên. Dáng vẻ ấy lại càng khiến cô muốn làm mọi cách để xé toạc chút kiểm soát mong manh cuốI cùng mà hắn đang bấu víu ấy. Vậy nên, cô liền ấn vai bắt hắn ngồi dựa vào tường, sau đó nhanh chóng quỳ xuống cởi chiếc quần của hắn ném sang một bên. 

 

Valentina đã từng chơi đùa với không ít đàn ông, nhưng cô chưa từng thấy ai có dương vật hoàn hảo như Captain: to, dài với những đường gân phập phồng, ấn tượng hơn cả những bộ phim khiêu dâm hoàng đường nhất cô từng thấy. Sau khi khẽ nuốt nước bọt một cái, cô mới bắt đầu cúi xuống, thành thạo dùng lưỡi liếm dọc thân dương vật, rà theo những đường gân căng phồng, thỉnh thoảng lại quấn quanh phần đầu khấc nhạy cảm. Cô cứ đùa nghịch như thế một lúc lâu, cho đến khi đôi chân của Captain bắt đầu run lên, và hắn không thể ngăn được những tiếng rên rỉ khe khẽ thoát ra khỏi bờ môi. Đến lúc đó, cô mới bắt đầu ngậm dương vật hắn vào miệng mà nhiệt tình bú mút, bàn tay bao lấy phần dương vật mà miệng cô không thể phủ hết.

 

Valentina vốn không hay làm chuyện này cho bạn tình, chủ yếu vì cô không thích hạ mình thỏa mãn cho bất kỳ ai. Thế nhưng, có thể khiến cho Captain America phải run lên và rên rỉ theo sự điều khiển của cô lại khiến một cảm giác phấn khích mới mẻ tràn ngập trái tim cô. Vậy nên, cô cứ thế mà tận hưởng cảm giác dương vật to lớn của hắn lấp đầy khoang miệng mình, mùi hương hơi nồng của hắn xộc vào mũi mình, và bàn tay hắn luồn vào tóc cô để có chỗ bám lấy trong lúc run rẩy vì khoái lạc. Khi cửa mình cô bắt đầu râm ran và ướt đẫm, Valentina chợt nhận ra đây không chỉ là để thỏa mãn hắn, mà còn là chính bản thân cô.

 

Khi tiếng rên rỉ của Captain ngày một lớn hơn, Valentina mới tò mò ngước nhìn lên khuôn mặt hắn. Vẻ mặt của hắn lúc này còn tuyệt vời hơn cô mong đợi, đến mức tim cô bỗng đập nhanh hơn một chút. Hai gò má hắn giờ đây đã đỏ bừng, lồng ngực phập phồng vì những tràng thở dốc, còn đôi mắt xanh thì đang khép hờ lại vì khoái cảm không thể chống đỡ. Valentina đã từng tưởng tượng đến cảnh Captain America nằm dưới chân cô trong vũng máu, hoặc là cảnh hắn khuất phục quỳ trước mặt cô. Nhưng từ giờ về sau, có lẽ cô cũng sẽ tưởng tượng đến vẻ mặt của hắn trong khoảnh khắc này, để ghi nhớ rằng chính cô đã khiến Captain America cao quý phải trưng ra vẻ mặt mê người như thế.

 

Dù tận hưởng là vậy, Valentina cũng không muốn cho đối phương được thỏa mãn quá dễ dàng, vì như thế sẽ chẳng còn gì thú vị nữa. Ngay khi dương vật hắn giần giật còn đôi chân thì run lên dữ dội, cô liền nhổm dậy rời khỏi dương vật hắn, một tay siết chặt phần đầu khấc để hắn không thể xuất được. Trước ánh mắt ngạc nhiên xen lẫn bất mãn của hắn, cô nhếch môi mỉm cười.

 

“Khi nào tôi cho phép thì anh mới được ra.”

 

“Cái quái gì…?” Captain kêu lên với vẻ bực bội rõ rệt, khiến cô càng thêm thích thú. Cô sẽ khiến cho hắn hiểu rõ, người làm chủ ở đây là cô chứ không phải hắn.

 

Tiếp theo đó là một quá trình lặp đi lặp lại. Cô sẽ nhiệt tình đùa nghịch và bú mút dương vật căng cứng của hắn, rồi đến khi cảm thấy hắn sắp sửa xuất ra, cô sẽ lập tức ngừng lại và siết nhẹ để hắn không ra được. Để thưởng thức thêm sự bức bối của hắn, giữa những lần như thế, cô còn cắn vào bắp đùi hoặc đầu ngực hắn, khiến hắn phát điên vì cơn hứng tình tột độ không thể giải tỏa. Lúc này, mồ hôi đã bắt đầu túa ra trên trán hắn, còn đôi lông mày đang nhíu lại đầy khổ sở. Thấy vậy, cô liền mỉm cười ra chiều thương hại.

 

“Nếu anh muốn ra đến thế thì thử cầu xin tôi xem.”

 

Thế nhưng, Captain vẫn là Captain như mọi khi. Hắn nghiến chặt răng mà chịu đựng thứ khoái cảm bị trêu đùa đến khổ sở ấy, kiên quyết không thốt ra một lời nào ngoài những tiếng rên khe khẽ. Hóa ra, trong khoảnh khắc nóng bỏng này, hắn vẫn có thể cứng đầu như thế. Ý nghĩ ấy khiến Valentina khẽ bật cười. Xem ra cô sẽ còn kéo dài trò vui này được một lúc đây.

 

Khi cảm thấy Captain đã sắp đến cực hạn, Valentina mới bắt đầu suy nghĩ xem có nên buông tha cho hắn hay không. Thế nhưng, đúng lúc đó, bàn tay to lớn của hắn đột nhiên nắm chặt mái tóc cô, rồi thô bạo đẩy miệng cô lên xuống dương vật cương cứng. Không biết là do đã bức bối đến tột độ hay là do không muốn bị cô trêu đùa nữa, nhưng có vẻ như hắn đã không còn đủ kiên nhẫn để tỏ ra lịch thiệp nữa. Giờ đây, hắn cứ thế mà mạnh bạo thúc vào miệng cô, mặc kệ cô thỉnh thoảng lại sặc sụa vì bị nghẹn. 

 

Valentina chưa từng nghĩ Captain America lại có thể thô bạo như vậy với bạn tình. Vốn nghĩ có thể vờn hắn một chút, nào ngờ cuối cùng lại bị hắn áp đảo như thế. Thế nhưng, khi nghĩ đến chuyện cô đã khiến hắn phải bộc lộ khía cạnh hoang dại này, Valentina lại không khỏi thấy hài lòng. Dù sao, cô cũng chẳng muốn hắn đối xử nhẹ nhàng với mình. 

 

Thúc vào miệng cô chưa được bao lâu, cả người hắn đã run lên dữ dội, và cuối cùng hắn cũng bắn hết vào miệng cô. Hẳn là do đã tích tụ nãy giờ, nên tinh dịch cứ thế mà tuôn vào miệng cô xối xả, nhiều đến mức khiến cô sặc sụa. Vị tinh dịch của hắn không quá khó chịu, nhờ vậy mà cô mới có thể nuốt gần hết, dù cũng không ngăn được chỗ tinh dịch thừa chảy xuống mặt. Đến khi đã nuốt xong, cô mới mỉm cười ngẩng lên nhìn hắn, lúc này đang thẫn thờ vì dư âm của cực khoái.

 

“Tôi không nghĩ Captain America lại thô bạo như thế khi làm tình đấy.”

 

Hắn hỏi lại, vẻ mặt không lộ chút bối rối.

 

“Cô muốn tôi nhẹ nhàng với cô à?”

 

Nhìn ánh mắt điềm nhiên của hắn, Valentina thừa hiểu hắn đã biết rõ câu trả lời. Dù vậy, cô vẫn nhún vai.

 

“Không. Thế thì chán lắm.”

 

Nói đoạn, Valentina liền đứng dậy rồi bắt đầu cởi bộ trang phục bó sát của mình. Cô cố tình làm từng động tác thật chậm rãi, bàn tay lơ đãng vuốt ve từ ngực, eo đến đùi mình, biến cả quá trình ngắn ngủi ấy thành một màn trình diễn khêu gợi cho Captain. Ánh mắt hắn dán vào thân thể cô rực cháy vì ham muốn không thể che giấu, khiến da thịt cô như nóng lên. Lần đầu tiên trong đời, Valentina hiểu được cảm giác quyền lực khi khiến cho một người đàn ông phải thèm khát mình.

 

Khi đã không còn một mảnh vải trên người, Valentina mới cảm nhận rõ bản thân cũng đang hứng tình đến chừng nào. Âm đạo cô đã hoàn toàn ướt đẫm, đến mức chất dịch chảy xuống cả đùi cô. Hẳn là Captain cũng nhận ra điều đó, vì đôi mắt hắn lúc này đã liếc xuống đùi cô với vẻ thèm khát. Dáng vẻ ấy càng khiến cô muốn dùng hắn để giải tỏa cảm giác râm ran này. Và rồi, ánh mắt cô dừng lại ở cặp đùi của hắn, cặp đùi to dày và rắn chắc mà cô thỉnh thoảng lại liếc nhìn, và cô biết chắc mình chẳng phải người duy nhất. Giờ đây, khi cơ hội đã trong tầm tay, chẳng có lý do gì mà cô không thỏa mãn sở thích thầm kín ấy của bản thân.

 

Bằng một động tác uyển chuyển, Valentina đặt hai chân kẹp bên đùi Captain rồi ngồi xuống, gần như đặt cả trọng lượng cơ thể lên đùi hắn. Âm đạo ẩm ướt vừa cọ xát với làn da hắn, một thứ khoái cảm dễ chịu liền lan khắp cơ thể cô, khiến cô không kìm được một tiếng rên khẽ. Trước ánh mắt ngạc nhiên xen lẫn hứng thú của Captain, cô liền quàng tay qua cổ hắn mà thì thầm.

 

“Cứ ngồi yên đó đi, Captain.”

 

Dứt lời, Valentina liền nhanh chóng di chuyển hông, để cho cửa mình ướt đẫm cọ xát với đùi hắn. Sau một lúc, cô đã điều chỉnh được chuyển động của mình sao cho âm vật liên tục bị kích thích. Kể từ lúc đó, khoái cảm bắt đầu lan từ bên dưới hạ bộ đến khắp cơ thể cô tựa như một luồng điện, khiến cả thân thể cô không ngừng vặn vẹo. Bàn tay Captain giữ lấy hông cô để giúp cô ngồi vững, tay kia chậm rãi vuốt ve dọc sống lưng cô, như châm thêm dầu vào ngọn lửa khoái lạc đang thiêu đốt. Để đáp lại, cô liền tựa đầu vào vai hắn, cố tình kề môi sát bên tai hắn mà buông những tiếng rên rỉ và thở dốc. Dù không nhìn được vẻ mặt hắn lúc này, nhưng qua cái cách bàn tay hắn bấu chặt vào eo cô, còn dương vật vừa xuất ra lúc nãy đã nhanh chóng căng cứng lại, cô cũng biết được bản thân đã khiến hắn kích động đến chừng nào. Nghĩ đến đó, khoái cảm trong cô như được nhân lên bội lần.

 

Khi khoái cảm trong cô bắt đầu dâng cao, những tiếng rên rỉ và thở dốc thoát ra từ miệng cô ngày càng khó kiểm soát hơn, còn bàn tay cô thì bấu chặt đến mức những móng tay sắc nhọn liên tục cào xước lưng hắn. Như cảm nhận được điều đó, Captain liền nâng đùi lên để trực tiếp cọ xát vào âm vật cô, khiến cơn cực khoái lập tức ập đến với cô như một cơn sóng thần. Trong giây lát, trước mắt cô đột nhiên trở nên trắng xóa, hai tai thoáng chốc ù đi, còn cả người cô thì trở nên mềm nhũn và đổ sụp vào lòng hắn.

 

Trong lúc Valentina vẫn đang thần người vì dư âm dễ chịu của cơn cực khoái, bàn tay của Captain bắt đầu dạo khắp cơ thể cô. Cô vốn không thích để đối phương chạm vào người mình quá nhiều khi làm tình, nhất là với đàn ông. Nhưng lúc này đây, trong trạng thái mơ màng vì dư âm của cơn cực khoái, cô lại muốn tận hưởng cảm giác bàn tay thô ráp to lớn của Captain vuốt ve da thịt mình. Có lẽ vì thấy cô không phản kháng nên hắn càng lúc càng trở nên bạo dạn hơn. Bàn tay của hắn đi từ bờ lưng trần của cô đến vùng đùi nhạy cảm, sau đó dần dần bóp mạnh mông cô, rồi lại nhiệt tình xoa nắn bầu ngực căng tròn của cô. Từng tấc da thịt của cô như nóng lên dưới bàn tay ấm nóng chai sần của hắn, tạo thành một thứ cảm giác vừa kích thích lại vừa dễ chịu bao trùm cơ thể cô, khiến hơi thở cô bắt đầu trở nên gấp gáp.

 

Trong lúc Valentina đang chìm trong cảm giác dễ chịu ấy, bàn tay Captain bỗng lướt lên khuôn mặt cô, mơn trớn áp vào gò má cô, như thể cô là người tình của hắn. Có lẽ vì bầu không khí thân mật quá mức này nên hắn đã quên mất mối quan hệ thực sự của họ, hoặc là vì hắn luôn cư xử như thế với bất kì bạn tình nào của mình. Thế nhưng, đối với Valentina, sự thân mật ấy chỉ khiến cô phát cáu, nhất là khi bàn tay hắn sắp sửa chạm vào vết sẹo của cô. Vậy nên, cô dứt khoát cầm tay hắn kéo ra rồi trừng mắt nhìn hắn cảnh cáo.

 

“Đừng có chạm vào mặt tôi!”

 

Như cũng nhận ra bản thân đã đi quá giới hạn, hắn nhẹ nhàng đáp lại.

 

“Xin lỗi, là do thói quen thôi.”

 

Nói đoạn, hắn liền điều chỉnh tư thế để nâng người cô lên cao hơn. Sau đó, đôi môi hắn liền ngậm lấy một bên vú của cô mà liếm mút, còn bàn tay bên kia thì xoa nắn và ngắt nhéo bên đầu ngực còn lại. Cảm giác ấm nóng của tay và lưỡi hắn trên vùng da thịt nhạy cảm cùng với cái cách hắn mân mê cơ thể cô khiến Valentina lập tức quên đi bầu không khí căng thẳng vừa rồi. Thay vào đó, cảm giác kích thích khiến cơ thể cô nóng dần lên, còn cửa mình cô lại một lần nữa râm ran và ướt đẫm, thèm khát được lấp đầy bởi dương vật nóng hổi kia.

 

Cuối cùng, khi những tiếng thở dốc của cô bắt đầu chuyển thành rên rỉ, Valentina liền nắm lấy mái tóc vàng của Captain, thẳng tay kéo đầu hắn ra khỏi ngực cô. Trước ánh mắt có phần bất mãn của hắn, cô mỉm cười.

 

“Đùa giỡn vậy là đủ rồi, Captain.” Vừa nói, cô vừa đưa tay vuốt ve dương vật đang cương cứng của hắn. “Anh cũng muốn vào việc chính rồi mà, đúng không?”

 

Không đợi hắn trả lời, Valentina liền nhanh chóng hạ người xuống, để cho dương vật cương cứng của hắn đi thẳng vào bên trong cô. Đúng như cô nghĩ, dương vật của hắn to đến mức bên trong cô như bị nong ra, khiến cô phải bấu chặt lấy vai hắn mà kêu lên một tiếng. Tuy không đau đớn gì, nhưng cô cũng phải ngồi yên một lúc để làm quen với cảm giác bị lấp đầy đột ngột.

 

Dù đang thở dốc vì khoái cảm đột ngột, Captain vẫn hỏi bằng giọng nói trầm khàn đứt quãng.

 

“Tôi… vẫn chưa dùng bao cao su đâu đấy. Cô có ổn không vậy?”

 

Quả nhiên, Captain vẫn luôn là Captain, đối với kẻ thù mà cũng không bỏ được chút tử tế vặt vãnh ấy. Ý nghĩ ấy khiến cô không khỏi bật cười.

 

“Dùng làm gì chứ, tôi đâu có mang thai được nữa.”

 

Đôi lông mày Captain nhíu chặt lại trước câu trả lời của Valentina. Thế nhưng, trước khi hắn kịp thốt ra một câu thương xót vô nghĩa nào đó, cô đã nhanh chóng dập hông lên xuống, dùng cả phần thân dưới để siết chặt dương vật đang khuấy đảo bên trong mình, để cho nó cọ xát với vách thịt bên trong, chạm tới những điểm bên trong cô mà chính cô cũng chưa từng chạm tới.

 

Sau một lúc, tiếng rên rỉ cùng những tràng thở dốc của cô và hắn bắt đầu hoà vào nhau. Có lẽ vì khoái cảm xâm chiếm toàn thân đã khiến sự tự chủ trong cô yếu đi, nên trong cơn cao hứng, cô liền ôm chầm lấy cổ hắn, đôi môi kề vào tai hắn mà tuôn ra những lời vốn chỉ nên giữ trong lòng.

 

“Anh tuyệt thật đó, Captain. Chưa có món đồ chơi nào có thể khiến tôi sướng thế này cả.” Vừa nhấp hông liên tục, cô vừa nói bằng chất giọng khàn đi vì khoái cảm. “Có lẽ tôi nên biến anh thành món đồ chơi mới của mình nhỉ. Một sợi dây xích cổ hẳn sẽ hợp với anh lắm. Tôi sẽ khiến anh không còn nhớ được gì ngoài chuyện dùng thân thể này thoả mãn tôi, sẽ để đồng đội của anh chứng kiến cảnh biểu tượng cao quý của họ rên rỉ dưới thân tôi. Tôi rất muốn nhìn vẻ mặt của họ lúc đó đấy.”

 

Hình ảnh ấy hiện ra trong đầu Valentina mới quyến rũ làm sao - Captain America trong bộ trang phục rách nát và những vết thương còn mới nguyên do con dao của cô khắc lên, quỳ dưới chân cô với đũng quần cộm lên và ánh mắt khổ sở, sợi dây xích tròng vào cổ hắn do chính cô nắm trong tay. Nghĩ đến vẻ mặt dằn vặt giữa nhục nhã và khoái cảm của hắn khi bị cô dùng chân chà xát dương vật căng cứng qua lớp quần, khoái cảm liền cuộn lên dữ dội nơi hạ bộ cô, đến mức cô tưởng như mình có thể lên đỉnh ngay lúc đó.

 

Thế nhưng, giây phút tuyệt vời ấy của cô bị cắt ngang khi Captain đột ngột nhấc cô lên rồi thô bạo ấn cô xuống sàn. Hắn quỳ gối trên người cô, một tay ấn chặt vai cô, khuôn mặt chỉ cách cô có chục phân. Ánh mắt hắn nhìn cô đanh lại, giọng điệu cũng trở nên đanh thép hơn.

 

“Tôi không phải đồ chơi của ai hết.”

 

Vẻ kích động khác thường này của Captain trái ngược hẳn với dáng vẻ điềm đạm mà hắn vẫn luôn trưng ra. Dường như, cô đã chạm đến giới hạn của hắn. Ý nghĩ ấy khiến Valentina đột nhiên thấy thích thú, khiến cô càng muốn thử xem liệu bản thân có thể đẩy giới hạn của tên anh hùng gương mẫu này đến bao xa. Vậy nên, cô liền đưa tay vuốt ve khuôn mặt hắn, đôi môi nở một nụ cười mỉa mai.

 

“Vậy ư? Thế mà tôi cứ nghĩ anh vốn là đồ chơi của chính phủ Mỹ cơ đấy. Một món đồ chơi được tạo ra chỉ để truyền bá giấc mơ giả dối của chúng, được chúng tu sửa đẹp đẽ rồi đem ra trưng bày cho dân chúng ngắm nhìn, chẳng phải sao?” Giọng điệu cô vẫn êm như nhung, những ngón tay không ngừng mơn trớn gò má hắn. “Được tạo ra để làm một món đồ chơi nhưng lại có tự do ý chí chẳng phải khổ sở lắm sao? Vứt bỏ hết mớ lý tưởng viển vông ấy để trở thành món đồ chơi sống theo ý tôi còn nhẹ nhõm hơn nhiều đấy.”

 

Đôi lông mày Captain cau chặt lại theo từng lời cô nói, đôi mắt xanh vốn điềm tĩnh giờ đây đã quắc lên vì giận dữ. Với cô mà nói, có thể khiến cho Captain America phải nổi giận chẳng khác gì một chiến tích. Những lời khích bác của cô vốn chỉ là suy đoán từ những gì từng nghe kể về hắn cộng thêm chút trải nghiệm của bản thân cô, ngờ đâu lại thật sự chọc trúng vảy ngược của hắn. Nghĩ đến đó, cô không ngăn được bản thân nở một nụ cười đắc thắng.

 

Không ngoài dự đoán của Valentina, Captain chụp lấy bàn tay cô đang chạm lên mặt mình mà dứt khoát kéo ra. Sau đó, hắn liền chụp hai cổ tay cô trong tay mình rồi đặt lên trên đầu cô, bàn tay cứng như gọng kìm khiến cô không cách nào nhúc nhích được. Vẻ giận dữ trên khuôn mặt hắn lúc này tựa như một cơn sóng ngầm âm ỉ dưới lớp băng mỏng, giọng điệu thoáng trở nên lạnh lùng.

 

“Đó không phải thứ mà cô nên nói với bạn tình đâu.”

 

Nói đoạn, hắn liền mạnh bạo thúc hông vào người cô mà không cảnh báo lấy một lời. Dương vật to lớn đi thẳng vào bên trong cô quá mức đột ngột, khiến cô không kiềm được mà kêu lên một tiếng vì khoái cảm xen lẫn đau đớn. Hắn thậm chí còn chẳng thèm để cho cô có thời gian thích nghi, từng cú thúc hông đều thô bạo đến mức bên trong cô như bị khuấy đảo đến phát điên, và cơ thể cô như không còn thuộc về chính bản thân cô.

 

Valentina không biết liệu Captain đã dùng toàn bộ sức lực của mình với cô chưa, nhưng  chắc chắn hắn sẽ không bao giờ mạnh bạo đến mức này với bạn tình bình thường. Có lẽ đây là cách hắn trút giận vì những lời chọc ngoáy của cô chăng? Hay là vì hắn đã nhớ ra rằng bản thân chẳng có lý do gì để nhẹ nhàng với cô? Trong một thoáng, cô chợt tự hỏi thứ cảm xúc nào đang rực cháy đằng sau đôi mắt xanh sáng rực kia? Là ham muốn, giận dữ hay là thách thức, hay là pha trộn tất cả những cảm xúc dữ dội ấy?

 

Dù là gì đi chăng nữa, đây mới là điều mà Valentina muốn. Cô không phải con búp bê sứ mong manh cần được hắn nâng niu, cũng không phải người yêu để hắn thì thầm lời mật ngọt. Cô muốn hắn trút tất cả thèm muốn và giận dữ của bản thân lên cơ thể cô, như cái cách cô dùng hắn để thỏa mãn những cảm xúc điên cuồng của bản thân. Cô muốn hắn nhấn chìm cô trong thứ khoái lạc xen lẫn với đau đớn, như cái cách cô đã để lại dấu vết của bản thân trên cả cơ thể lẫn trái tim hắn.

 

Sau một lúc, cơ thể cô đã quen dần với sự mạnh bạo của Captain, điểm G bên trong cô cũng bắt đầu bị cọ xát liên tục, và khoái cảm dữ dội dần thay thế cho cảm giác đau đớn. Toàn thân cô như có một luồng điện chạy qua, khiến cho lưng cô không thể ngừng vặn vẹo, còn những đầu ngón chân cũng co quắp lại. Đầu óc cô dần trở nên mơ hồ, đôi môi không cách nào kiểm soát được những tiếng rên rỉ liên tục thoát ra. Trong giây phút ấy, cuộc xâm lược của lũ Skrull hay sự thù địch với Captain America đột nhiên trở nên lu mờ trong tâm trí cô. Lúc này đây, cô chỉ có thể nghĩ đến sức nặng và hơi ấm từ thân thể hắn, những cảm xúc mãnh liệt của hắn đang truyền qua cô, và cả thứ khoái cảm không gì sánh được này.

 

Không rõ thời gian đã trôi qua bao lâu, nhưng cuối cùng, khoái cảm trong cô cũng tuôn trào thành cơn cực khoái còn dữ dội hơn lần trước, tựa như một vụ nổ trong tâm trí. Cô thấy mắt mình như loá đi trong giây lát, còn tay chân thì mềm nhũn không còn chút sức lực nào. Khi toàn thân cô đã lả đi, Valentina mới chợt tự hỏi đã bao lâu rồi cô mới có một cơn cực khoái mãnh liệt như vậy.

 

Dù cho cô đã gần như mềm nhũn, Captain vẫn tiếp tục thúc vào người cô. Nhưng chỉ chốc lát sau đó, hắn cũng nhanh chóng đến giới hạn. Cô có thể nghe một tiếng kêu phát ra từ cổ họng khi hắn đạt đến cực khoái, và rồi hắn cứ thế mà xuất liên tục bên trong cô. Tinh dịch tuôn ồ ạt như muốn lấp đầy cô, chảy xuống cả dưới đùi coi. Trong tâm trạng lâng lâng vì dư âm của cơn cực khoái vừa rồi, Valentina chợt nhận ra cô thích cảm giác ấy hơn mình nghĩ.

 

Sau khi đã xong xuôi, Captain bèn thả người nằm bên cạnh cô, có lẽ là để trấn tĩnh lại sau dư âm của cơn cực khoái vừa rồi. Thế nhưng, vì không muốn nằm bên cạnh hắn, cô liền nhanh chóng đứng dậy. Cô với lấy hộp khăn giấy cất trong góc phòng, lau sơ những vết dịch dính trên người mình, sau đó nhanh chóng mặc lại bộ đồ bó. Lúc này, như đã lấy lại lí trí, Captain mới nhìn lên cô, khuôn mặt thoáng lộ vẻ áy náy.

 

“Xin lỗi, tôi không nên thô bạo như thế.”

 

Valentina phải kiềm chế để không thốt ra “Tôi cố tình chọc giận anh để khiến anh thô bạo mà.” Thay vào đó, cô chỉ trả lời bằng giọng điệu cứng rắn.

 

“Không cần đâu. Tôi đâu có mong manh tới mức chỉ chừng đó cũng không chịu được.”

 

Có vẻ như Captain còn định tranh cãi thêm, nhưng khi chạm phải ánh mắt của cô, hắn lập tức im lặng. Có lẽ, hắn cũng nhận ra cô không muốn tiếp tục nói về chuyện này.

 

Trong lúc hắn mặc lại quần áo, Valentina nhanh chóng chỉnh lại mái tóc đã rối bù để chuẩn bị rời đi. Thế nhưng, khi cô vô tình để lộ vết sẹo thường được tóc che khuất, Captain lại liếc nhìn vết sẹo của cô với ánh mắt trầm ngâm. Sau đó, hắn mới thận trọng hỏi.

 

“Cô không định cho tôi biết đã có chuyện gì thật à?”

 

Sự dai dẳng vô lối của Captain khiến Valentina không khỏi bực mình. Cô thở hắt ra, đôi lông mày cau chặt lại.

 

“Lại chuyện đó nữa sao? Anh không hiểu là tôi không muốn cho anh biết à? Đàn ông không biết chấp nhận lời từ chối sẽ bị phụ nữ ghét đấy.”  

 

Trước thái độ khó chịu của cô, Captain chỉ ôn tồn đáp lại.

 

“Xin lỗi nếu cô cảm thấy tôi quá tọc mạch. Chỉ là tôi muốn biết lý do cô chọn con đường này thôi.”

 

Phải rồi, lại là vở kịch quen thuộc của Captain America. Lắng nghe câu chuyện bi thương của một tên phản diện nào đó, ném cho hắn một chút cảm thông và một bài giáo huấn rung động lòng người, sau đó kéo hắn về đường ngay nẻo chánh. Ý nghĩ ấy mỉa mai đến mức cô phải bật cười.

 

“Sao hả? Anh nghĩ chỉ cần biết câu chuyện quá khứ đáng thương của tôi thì sẽ có thể cảm hóa trái tim tôi, thuyết phục tôi cải tà quy chánh à?”

 

Trong một thoáng, cô đã thấy ánh mắt Captain có chút dao động, hẳn là vì cô đã nói trúng tim đen của hắn. Dù vậy, ngay sau đó, hắn vẫn lấy lại vẻ bình tĩnh mà đáp lời.

 

“Tôi tin rằng ai cũng có phần lương thiện trong mình cả.” Nói đoạn, hắn nhìn thẳng vào mắt cô, khiến tâm trí cô như bị hút vào đôi mắt xanh biếc kia. “Và tôi nghĩ rằng cô không xấu xa như vẻ ngoài của mình.”

 

Đây chính là lý do Valentina không muốn nói chuyện nghiêm túc với Captain về cảm xúc của bản thân. Hắn khiến cô nhớ đến con người trước đây của mình, khi mà cô vẫn còn là một đặc vụ SHIELD với trái tim tràn đầy chính nghĩa, khi mà cô vẫn còn tin vào những điều tốt đẹp trên thế gian này. Cô những tưởng con người ấy bên trong mình đã chết từ vụ nổ hôm đó, từ cái ngày mà tất cả những điều cô tin tưởng đều sụp đổ trước mắt. Thế nhưng, khi Captain bất chấp nguy hiểm quay lại cứu cô ở căn cứ Skrull, và khi cô đưa tay kéo hắn lên con tàu này, cô mới nhận ra phần nhân tính nhỏ nhoi ấy vẫn còn sống sót bên trong mình.

 

Có lẽ, Captain thực sự có khả năng đánh thức ánh sáng le lói trong trái tim mỗi con người. Có lẽ, đó là lý do hắn ta trở thành niềm hi vọng của nước Mỹ. Và có lẽ, nếu cô thật sự đưa tay cho hắn, hắn sẽ làm mọi cách để đem con người trước đây của cô trở về.

 

Thế nhưng, con người ngây thơ mù quáng ấy không có chỗ tồn tại trong thế giới méo mó này. Mỗi khi cô nhớ về con người ấy, vết sẹo trên mặt cô sẽ lại trở nên đau nhói, nhắc cho cô nhớ rằng chỉ có Viper mới thật sự hiểu được bản chất xấu xa của thế giới này, và chỉ có Viper mới đủ sức mạnh để sống theo ý muốn của bản thân. Giọng nói yếu ớt của con người lương thiện chính nghĩa ấy, không thể là gì khác ngoài dĩ vãng xa xăm.

 

Nghĩ đến đó, Valentina liền ném cho tên anh hùng tóc vàng kia một nụ cười châm biếm.

 

“Anh dựa vào đâu mà nghĩ thế? Vì tôi đã cứu anh một lần ư? Hay là vì tôi thích làm tình với anh?” Cô lắc đầu giễu cợt. “Anh mà cứ ngây thơ như thế thì sẽ bị giết đấy.”

 

Captain bình thản trả lời, rõ là không để tâm đến câu chế giễu của cô.

 

“Nghe cứ như cô không muốn tôi bị giết vậy.”

 

Đến nước này, Valentina thậm chí còn không biết là cô đang thán phục hay nổi cáu vì sự lì lợm của hắn ta nữa. Vì vậy, trong một phút bốc đồng, cô liền áp tay vào gò má hắn, đôi môi nở một nụ cười ngọt ngào.

 

“Hẳn rồi. Tôi không muốn anh bị giết bởi một tên cắc ké nào đó đâu. Nếu không thể tự tay giết anh thì tôi sẽ thất vọng lắm.”

 

Ánh mắt hắn vẫn không chút dao động trước hàm ý đe dọa của cô. Dù sao, cô cũng không phải người đầu tiên nói với hắn những lời như thế, và chắc chắn cũng không phải người cuối cùng. Nhưng đối với cô, điều đó cũng chẳng quan trọng. Dù sao, cô cũng không định cắt cổ hắn ngay đêm nay, khi mà cô và hắn vẫn còn là đồng minh tạm thời trên con tàu này. Đó chỉ đơn giản là lời khẳng định của cô, với hắn và với chính bản thân mình, rằng cô sẽ không diễn vở kịch “phản diện được Captain America cảm hóa” của hắn, và rằng hai người họ sẽ luôn là kẻ thù.

 

Khi đã để cho những dòng nước từ vòi sen xối lên cơ thể mình, tâm trí Valentina lại nghĩ về những gì đã diễn ra ngày hôm nay. Mối quan hệ đồng minh tạm bợ với Captain, một chút tôn trọng và tò mò dành cho hắn, cùng với khoảnh khắc chìm trong dục vọng cháy bỏng với con người đặc biệt ấy, tất cả lướt qua tâm trí cô như một cuộn băng tua nhanh.

 

Sớm thôi, cô và hắn sẽ lại tiếp tục là kẻ thù, và những khoảnh khắc này sẽ chẳng còn là gì ngoài ký ức. Và một ngày nào đó, nếu như cơ hội đến tay, lưỡi dao của cô sẽ không do dự xuyên thẳng vào tim hắn, sẽ chứng kiến ánh sáng trong đôi mắt xanh biếc ấy dần tắt lịm. Có lẽ khi đó, cô sẽ thật sự giết chết được con người yếu đuối bên trong bản thân mình.

 

Thế nhưng, dù cho ngày đó có thật sự đến đi chăng nữa, cô biết rằng những ký ức này sẽ không bao giờ biến mất. Có lẽ, cô sẽ chơi đùa với một tên đàn ông cao to tóc vàng mắt xanh nào đó, để nhớ về đôi mắt xanh sâu thẳm khó đoán của hắn, nhớ về cảm giác cháy bỏng khi hắn chạm vào cô, và nhớ về cái cách hắn khơi lại trong trái tim cô chút nhân tính nhỏ nhoi còn le lói.

 

Có lẽ, đây là cách hắn để lại dấu ấn của mình bên trong cô.

Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo

0.05745 sec| 1461.711 kb