Chapter trước
Chương 1
setting
Chapter sau

Măm…măm…măm 

Ợ…rắc…rắc …nhồm nhoàm

Những tiếng xì xào : Trời ơi nhìn ở đằng kia kìa ,con nào ăn uống vô duyên thế? 

Lại là con đó nữa sao?

Ngày nào nó chả như thế, làm lơ đi!

Mỗi lần nó xuống đây ăn làm cho cả bọn mất hứng ăn uống vì nước “mưa” đầy rẫy ở dưới đất!

Gớm ghiếc quá đi!

Chả muốn ăn gì hết! Đi thôi các cậu!

Yuri vừa ăn vừa liếc nhìn xem những con mắt đang nhìn vào mình trong khinh bỉ, ghê tởm nhưng rồi cô cũng tập trung vào chuyên môn, những con mắt này đã quen thuộc với cô từ hàng xóm đến bạn bè, thầy cô sau đó đến cả trường. Ôi giời! Ai mà quan tâm đến mấy con mắt lé lác đó, cứ tự tin bản thân mình là được chứ gì! Yuri tiếp tục ngồi ăn nhồm nhoàm tiếp, những đồ ăn căn tin rẻ tiền này tuy rất dở, từ 1 bà nấu ăn 20 năm kinh nghiệm nhưng đối với cô là 1 thứ để chứng minh bản thân cô mạnh mẽ cỡ nào cả thức ăn dở nhất, cứng nhất cũng bị cô nuốt trôi vào bụng.

Ghen tị đi mấy cưng! (Yuri nói thầm trong bụng)  

Một cô gái bước lại nói: Nè, cậu cứ ăn tiếp như thế hoài, chả ai muốn làm quen với cậu đâu.

Ờ há, quên căn tin này nếu để ý xung quanh toàn là cặp với cặp, đôi với đôi còn những kẻ độc thân còn chưa đến đây, chắc là hết bàn ngồi. Hừm, lại là chuyện bồ bịch, thế giới này bây giờ đang tuổi ăn học mà lại đam mê, chìm đắm vào những thứ tình yêu mờ ảo, không thực, đúng là thứ trẻ con học đòi người lớn rồi mai mốt dẫn đến có thai và cứ thế những đứa bé không cha mẹ hay đang được nuôi dưỡng cứ lần lần trở thành hồn ma vất vưởng, còn những bố mẹ tuổi teen đừng trách ông trời sau này không có giống, Yuri cười ngước lên nhìn cô gái với khuôn mặt dính đầy cơm và nước sốt : “Chuyện tình yêu của tôi mốt tôi yêu ai, hôn ai, cưới ai, giết ai thì không cần mấy người lo đâu nhé!”

Cô gái nhìn Yuri một cách khó chịu như thể chưa nghe ai nói chuyện với cách đó bao giờ: Tôi chỉ quan tâm đến cậu thôi! Trong phòng này, ai cũng mất hứng với bữa ăn trưa hết vì cậu đấy, chính cậu là kẻ mà lúc nào cũng ngồi bàn này, ăn những thức ăn rẻ tiền và khuôn mặt lúc nào cũng dính đầy cơm. Xin lỗi vì nói như vậy nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy ,trong trường này tất cả bọn con trai sẽ tránh…

Yuri chen vào như mọi khi ai nói chuyện với cô như thế này: Nè, tôi đã nói với mấy người rồi ,chuyện yêu đương sến súa tôi sẽ tự mình lo, tôi thất tình hay chết vì tình chả đá động đến chuyện tình yêu của mấy người đâu, vả lại…

Yuri liếc nhìn chàng trai có lẽ là bạn trai cô gái đang nói chuyện với cô, Yuri bật cười và nói 1 cách mỉa mai : Nè cô kia, cô hãy tự mình nuôi dưỡng tình yêu mình và cái thằng bồ cô đi, yêu đương sến súa đến chảy nước dãi cho cố vô rồi một ngày ko xa nước mắt chảy thay nước dãi lúc nào không biết đấy! Ớ, hay là anh bạn kia ngồi kia đang để ý tôi cho nên kêu cô đến đây ngăn tôi lại sợ tôi làm mất hình tượng anh ta!

Cô gái lúc này đỏ mặt lên vì tức giận, cô cứng họng không biết nói gì vì thật sự bạn trai cô đã kêu cô đến đây nói Yuri nhưng chắc chắn ý anh ta không giống như những gì Yuri đã nói, cô biết nếu còn cãi thêm với con này chắc chắn sẽ ngậm cục tức ngay họng, cô bỏ về. Yuri hả hê, tiếp tục tập trung chuyên môn, một lúc sau căn tin đã thưa thớt còn lại những kẻ độc thân thì: Yuri, đừng vậy mà!

Yuri ko thèm ngước nhìn mà nói với giọng mỉa mai: Sao hả? Chưa có thấm thía lời tôi vừa nói à? Đã bảo…

Yuri vô tình ngước nhìn lên: Ô Nami đấy ư ? Sao ko nói sớm là cậu chứ?

Nami im lặng ngồi xuống nhìn Yuri: Yuri à… Ờ hồi nãy, mình có thấy Lisa có đến bên bàn cậu nói những lời có thể làm cậu khó chịu nhưng mình nghĩ Lisa đã nói đúng…

Yuri vừa gặm cái đùi gà vừa cười hả hê và diễn tả: Hihihihi cậu nhìn vậy thôi chứ cười đi rồi…bùm…huhuhu sao anh lại bỏ em…anh ko thể sống khi thiếu em…huhuhu… còn thằng con trai trường này à, đế tớ nói cho…uhm…gì ta…ố…1 lũ khốn nạn!

Nami im lặng, cô thừa bc Yuri rất cứng đầu, nói gì ko đúng ý là cãi lại và còn rất bảo thủ nữa chứ, Nami đang suy nghĩ đến người bạn “ngốc ngếch” này thì Yuri bất ngờ đưa cái đùi gà khác nói: Đây ăn đi ,đây là món gà có mùi vị độc thân cóc cần con trai như chúng ta rất khác xa những món gà mà mấy cặp sến súa ăn thịt bỏ xương trên bàn kìa!

Nami bỏ cái đùi gà lên dĩa ,đứng lên nói tất cả tâm tự của mình: Cho dù tớ ko có ai dòm nghía nhưng bản thân mình vẫn tin 1 ngày nào đó, mình sẽ gặp được tình yêu đích thực ko xa đâu, cậu hãy chờ đấy!

Nami nói xong liền bỏ đi ,câu nói đó hình như chưa làm Yuri tỉnh ngộ ,cô tiếp tục ăn ,tự cười : Chà, sao hôm nay mạnh mẽ dữ vậy ?

Yuri nhìn bao quát cái căn tin ,nhìn vào từng kẻ độc thân đang u sầu, ghen tị với những cặp đôi màu hồng đang đi qua đi lại, cười hí hố ngoài kia, Yuri cao giọng lên nói : Đừng có nghe lời cô gái nói lúc nãy, đừng bao h chờ đợi, chờ đợi 1 ai ,đừng bao h tin tưởng 1 tâm hồn ,đừng nuôi dưỡng 1 trái tim, 1 mục đích vì sao này trái tim và mục đích ấy sẽ cắn lại chúng ta bất cứ lúc nào ngay cả sau lưng những kẻ mê muội này !

Ai cũng nhìn Yuri trong im lặng, Yuri cười : Mời mọi người tiếp tục ăn nhé ! Chúc bữa trưa của những kẻ cô độc sớm đc hạnh phúc !

Giữa trưa hôm đó…

Yuri đang ngang nhiên ,cầm cặp sách đến lớp học thì cô thấy 1 cặp đôi đang hôn nhau trước cửa lớp trước khi lớp ai nấy vào học, Yuri cười thầm trong bụng : Lại thêm 2 con mồi !

Cô kéo túi ra và ko ai ngờ đến cái túi màu xanh đẹp đẽ như vậy lại chứa toàn keo xịch tóc, 1 lon pepsi, 1 bình xịt tuyết, keo con chuột,… rất nhiều thứ cho 1 kẻ chuyên phá phách như cô, Yuri lấy bình xịt phô mai đã đến quá hạn năm ngoái ,cô dùng hết sức ,lắc chai đó thật mạnh và xịt nhiều vào cặp đôi đang âu yếm kia, tiếng la người con gái :”Thối quá !Thối quá! Dừng lại đi!” Làm cho cô hả hê : Ngày nào cũng nghe như vậy sướng thật !

Bỗng 1 giọng nói từ đằng xa : Dừng lại đi ,đây là lần thứ 16 trg tuần rùi đấy ,cô Yuri ạ !

Giọng nói đó rất là quen và cũng trở nên nhàm chán đối với Yuri : Lại là con mắm Soifon !

Ồ thì ra người kêu cô dừng tay hồi nãy là Soifon ,đội trưởng giám thị trong trường , luôn giám sát học sinh quậy trong trường, phạt những đứa quay bài, chơi phao trong lớp rồi tiễn vào phòng Detention Room 3 tiếng đồng hồ ,cho dù gặp rất nhiều học sinh cá biệt bao quậy nhưng đối với Soifon, Yuri là kẻ thù lớn nhất ,1 cô gái siêu siêu phá phách dù đã bắt Yuri ,cô vẫn luôn có cách chạy trốn hay có kêu hiệu trưởng, hiệu phó phạt Yuri 8 tiếng đồng hồ nhưng Yuri vẫn có cách làm cái phòng Detention Room đó trở thành 1 căn phòng nháo động như 1 vũ trường ,Soifon chau mày ,giơ thẻ đỏ lên : Yuri ,cô có tự hỏi bản thân cô bao h chán nghịch ngợm và trêu đùa lên thân thể của người khác ko! 

Yuri phá cười : Còn cô thì sao ? Có bao h chán khi phải bắt những đứa quậy phá ngay cả khi thất bại những đứa cứng đầu ,thông minh như tôi sao ?

Soifon vẫn chau mày lông mày : Giám thị như tôi ,ko bao h bỏ cuộc 1 cái gì hết ! Ngay cả phải mất mạng cũng phải tống cô ra khỏi cái trường này !

Yuri trèo lên tủ khóa và ngồi trên đó, chống cằm lên : Chấp nhận số phận đi Soifon ,chúng ta cũng nhau thôi ,ko người thân, ko bạn bè và ngay cả ko người yêu !

Soifon cười : Ko như cô nói đâu , đối với cô như vậy thôi ,còn tôi có cô Yoruichi yêu mến ,cô Yoruichi vẫn yêu tôi, thương tôi như chị em ruột và là người tôi yêu quý nhất trên đời vì cô ấy ko bao h phản bội tôi đâu !

Yuri ngớ người ra ,trông điệu bộ khá ngốc ngếch : Ồ ,thế cô có bc cô Yoruichi thân yêu của cô đã làm quen và đính hôn với 1 người mà cô ta ko nói với cô cho tới khi cô có người yêu chưa ?

Soifon khá sững sốt nhưng nhanh chóng bình tĩnh lại vì bc những trò tinh quái Yuri sắp đặt ra : Cô đang nói cái quái gì thế ?

Yuri lắc đầu ,nhảy xuống tủ khóa ,chắt lưỡi : Mắm ơi, ngốc quá , Kisuke Urahara đó ! Chính là người mà cô Yoruichi (Yuri bắt đầu nói nhỏ như để cho Soifon đủ nghe) chuẩn bị kết hôn sau khi ra trường đó… 

Soifon mất bình tĩnh ,gần như ngã xuống đất, nói thật sự bây h cô quá sức chịu đựng những lời nói dối ,những lời chọc ghẹo cay đắng ,mọi chuyện đã đi quá giới hạn nhưng may sao cô vẫn đứng vững lại và rượt theo Yuri : Đứng lại con kia ! Ngươi là đồ nói dối ! Hôm nay đã quá sức chịu đựng của ta rồi đấy !

Yuri vừa chạy vừa cười trước sự mù quáng của Soifon, cô ngoảnh đầu lại nói : Chấp nhận số phận đi ! Cả cuộc đời dài của cô đến khi cô chết ,bí mật của cô Yoruichi thân yêu cũng sẽ là bí mật và cô mãi mãi vẫn ko bc đến khi mình là 1 hồn ma… 

Soifon gần như đầm đìa nước mắt :”Con khốn nạn !” 

Chiều hôm đó…

 Soifon gần như khóc nức nở : Điều Yuri nói…là…là sự thật sao ?

Yoruichi trầm tư, cô ko bc nên nói gì để Soifon hiểu rõ bổn phận của người phụ nữ trên thế giới này, cô ko ngờ tình yêu sensei của Soifon đối với quá mạnh mẽ và mù quáng hơn cô tường : Soifon nghe chị nói, em vừa là 1 người bạn thân nhất vừa là 1 cô gái giống chị khi chị còn nhỏ, chị luôn luôn yêu em ,sẽ bảo vệ mọi khó khăn trên thế giới này…

Soifon gào lên : Nhưng em muốn chỉ có 2 chúng ta thôi, 2 chúng ta chống lại tất cả cản trở trên con đường ngoài em ko mún 1 kẻ thứ 3!

Yoruichi gãi đầu khổ sở : Nhưng em à, phụ nữ chúng ta sinh ra là để cảm nhận hương hoa sắc trời mà Kami-sama đã ban cho chúng ta và tạo cho chúng ta đàn ông và giờ đây phụ nữ có thể bc yêu để sau này làm 1 người vợ, người mẹ hoàn hảo và…

Soifon tiếp tục khổ sở, gào thét nên giọng cô bắt đầu khan tiếng : Chính mấy thứ đàn ông đó đã làm tình cảm chị em chúng ta ,những lời hứa còn đâu đây mất hết ! EM GHÉT ĐÀN ÔNG! Một thứ xấu xa ,đáng kinh tởm nhất mà Kami-sama từng tạo …AAAAHHHHHHH  

Soifon tức tối, bước ra khỏi phòng và đóng của thật mạnh để Yoruichi bc Soifon đã ấm ức đến nhường nào khi kẻ thứ 3 đàn ông xuất hiện trg mối quan hệ của cô để lại cho Yoruichi là 1 sự tiếc nuối, ko ngộ nhận của Soifon về sự bi quan của cô, Yoruichi chỉ có thở dài để xóa bớt ko khí u buồn này : Haizz ,Soifon ,em còn nhiều điều phải học lắm !

Kí ức trở về…

Vào 3 năm trước ,một đêm trăng tỏa sáng xuống khu vườn hoa anh đào trong mùa xuân rồn ràng tiếng chim hót, những chiếc lá màu hồng nhẹ nhàng rơi xuống trong tiếng thì thào cơn gió ,khu vườn anh đào trở nên thơ mộng và huyền ảo dưới ánh trăng, dưới những cây đào đang rì rào theo gió, Soifon và Yoruichi mới kết thúc buổi tập luyện võ Karate với nhau, Soifon thở hổn hển ,cơ thể khá nhiều vết bầm và bỗng dưng cô nức nở : “Thưa chị Yoruichi, em…em còn tệ lắm ! Em còn học tập nhiều ở chị lắm! Em…em…”

Một bàn tay ấm áp sờ vào đầu cô, xoa nhẹ, hai cô cháu nhìn vào nhau :”Ko sao hết, ai ai cũng cần học hỏi để lớn lên trở thành 1 con người tỏa sáng và…chúng ta thật là giống nhau ! Nhìn cách em nói chuyện và nói chuyện như vậy y hệt như chị lúc còn nhỏ, thất vọng, sợ hãi, tuyệt vọng nhưng cũng có quyết tâm, kiên trì,… Một con người ko sợ thất bại…”

Soifon mỉm cười : “Cảm ơn chị nhưng em ko có đủ tư cách để so sánh chị và em…”

Yoruichi lấy tay nhẹ nhàng che miệng Soifon lại như là để ko cho cô nói thêm và chỉ tay lên trời:” Nè Soifon, em có thấy đêm nay mặt trăng tròn tỏa sáng như thế nào ko ?”

Yoruichi từ từ nằm xuống đất như để tận hưởng làn cỏ xanh tươi mát rượi mà thiên nhiên ban tặng ,Soifon ngước lên nhìn ! Chà quả thật trăng hôm nay thật tròn và rất sáng hơn mọi khi… Yoruichi từ từ nhắm mắt để lắng nghe tiếng hát của làn gió rì rào trong đêm trăng khu vườn hoa anh đào, Soifon ngước xuống và nhìn Yoruichi ,cô nở nụ cười dịu dàng : “Chúng ta sẽ mãi mãi cùng nhau vượt lên tất cả, đạp hết tất cả mảnh gai trên con đường đến tương lai ,cùng nhau vững vàng lên… Chỉ có 2 chúng ta ,ko có 1 sự xuất hiện của kẻ thứ 3 khác…”

Bỗng nhiên…

“Hứa rồi đấy nhé !”

Soifon giật mình nhưng nhanh chóng lấy lại nụ cười và từ hôm đó lời hứa 3 năm đó đã là một kỉ niệm tuyệt đẹp và mãi mãi Soifon ko thể nào quên…

Lúc đó, mình thật hạnh phúc !   

Kí ức kết thúc

Soifon cố gắng chạy thật xa, xa khỏi căn phòng chết tiệt, quên đi lời hứa đắng cay đó và h đây cô đang đứng trong 1 góc tường tối với những lời hận thù đàn ông đã làm cho cô Yoruichi quên đi lời hứa hôm đêm trăng tỏa sáng 1 vườn hoa anh đào, cô rủa : “Đồ đàn ông chết tiệt !”

Soifon cố gắng mở cái tủ khóa của mình ra ,như bạn bc ,cô ta đang tính xé quyển sổ lưu niệm của cô và Yoruichi khi chụp lúc đi cắm trại nhưng đập ngay trước mắt cô là 1 tờ giấy nhăn nheo, vàng úa : “Con mắm lùn Soifon xấu xa !”

Cái chữ ngoằn ngèo và đc viết màu xanh đậm nét này chắc chắn là Yuri vì cô nàng bị nghiện màu xanh ,từ trg nhà đến ở trường ,đồ dùng nào của Yuri toàn xanh và xanh, Soifon tức tối, nhanh tay xé nát tờ giấy, nhìn mảnh vụn tờ giấy dưới đất trg sự căm giận, Soifon chợt nhận ra 1 điều : “Ko ,cô Yoruichi của mình ko có có lỗi, ngay cả tên khốn Kisuke cũng chả liên quan gì ,mọi chuyện làm trái tim mình tan nát bắt đầu từ con khốn Yuri, vì nó mà bí mật của Yoruichi bị nó tiết lộ, nó cố ý làm cho mình tức điên lên đây ,thật tội nghiệp cô Yoruichi đã con khốn đó làm lộ bí mật… !” 

 Cho dù ko thể tìm đc lí do để hận Yoruichi .Có lẽ tình yêu mù quáng vẫn còn đang tác động đến Soifon làm cho cô ko bc nên ghét ai ,nguyền rủa ai, oán ai và tất nhiên chỉ bc cô Yoruichi là người ko có lỗi trong vụ này : Nếu con Yuri này cứ tiếp tục làm phiền mình hoài ,e rằng mình sẽ lên máu tăng song bởi cái con này mất ,nó luôn có thời gian để thể hiện những trò chơi oái oăm nhất như để mua vui cho chính mình nó ,cách nào con đó cũng thoát, cũng chạy khỏi chỉ có cách để ngăn chặn là mình phải làm sao cho Yuri phải thật bận rộn nhưng bằng cách nào chứ..!” 

 và bỗng nhiên…    

…Đùng…

 

Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo

0.09342 sec| 1261.805 kb